4/1/21

Còn sáu mươi phút để sống thì bạn sẽ làm gì

Còn sáu mươi phút để sống bởi sẽ có một viên thiên thạch đâm xuống Trái Đất. Hủy sạch mọi thứ tồn tại trên cõi đời này, không còn lại điều chi. Nếu lúc ấy đến bạn sẽ làm gì?

Còn sáu mươi phút để sống thì bạn sẽ làm gì
Nếu còn sáu mươi phút để sống thì bạn sẽ gọi cho người thân yêu nhất của mình chứ?

1. Câu chuyện từ một khảo sát


Nếu còn sáu mươi phút, bạn sẽ làm gì?

Trong một chương trình khảo quy mô rộng ở Mỹ diễn ra cách đây không lâu. Có một câu hỏi xuyên suốt chương trình ấy là như thế này: Nếu bạn biết mình chỉ còn sáu mươi phút để sống thì điều bạn ước ao để thực hiện nhất là gì?
  • Một số nhỏ đưa ra những hành động cướp phá, như một cách thỏa mãn và thể hiện bản thân.
  • Một số lớn hơn chút là cầu nguyện. Cầu vào những điều may mắn sẽ đến, cầu kiếp phục sinh sau được sống tròn vẹn. 
  • Một con số tương tự nghĩ đến tình dục. Dù sao thì, đó cũng là tứ khoái, mà còn sống được bao nhiêu. Mong được thỏa mãn cũng không có gì là lạ.
  • Một con số tương đối lớn là nghĩ đến chuyện tận hưởng khoảnh khắc ấy. Một chút rượu, một cách bánh nướng hay một đoạn film ngắn. Tại sao cứ phải đau khổ khi biết sắp đến là điều tất yếu cơ chứ.
  • Còn phần lớn lại nghĩ về những người thân yêu. Một giờ ôm lấy người vợ mình, ở bên cạnh người mình thương. Hay xa xôi quá thì điện về, trò chuyện với mọi người trong gia đình.

Điều ấy chứng tỏ được điều gì?

Tổng quan lại, cuộc thăm dò đã đem đến những gợi ý nếu như ta còn sáu mươi phút. Ta có thể nhìn thấy những niềm vui, hạnh phúc trong từng câu chuyện, từng lựa chọn của mỗi người. Nhưng bạn có nhận ra, hay nhìn thấy một điều rằng. Một cái ôm với cha mẹ, hay người mình thương yêu, vào một ngày bình thường chưa chắc mình đã sẵn sàng làm. Một phút giây tự thưởng cho mình sự hạnh phúc, cũng chưa chắc giữa vòng xoáy cuộc sống bạn đã nghĩ tới. Hay những niềm vui và khoái lạc, liệu có phải là thờ ơ để đợi tới lúc gặp chuyện. Bạn mới mưu cầu một cảm giác dành riêng cho mình.

Bài khảo sát này đặt ra một tình huống giả định, nhưng những điều mà người ta làm là thật. Nó phản ánh rằng một điều, ta dường như quên mất bản thân mình mong cầu điều gì. Bên cạnh ta còn có ai để cùng thương quý. Chỉ khi không còn nhiều thời gian để cảm nhận ra mới nhận ra rằng ấy mới là điều mình nên làm nhất.

2. Nếu đủ yêu thương, tại sao lại không nói?


Hãy nói đi khi vẫn còn kịp lúc

Thực ra, nếu ta có yêu thương một ai đó, thì khi nhìn lại mới hay rằng chẳng còn bao nhiêu thời gian để bày tỏ. Thời gian có sự khắc nghiệt riêng của nó, mà không ai có thể chống lại hoặc né tránh. Ba mẹ rồi cũng sẽ già, sẽ mất khi ta đang trưởng thành, đang hạnh phúc. Con cái rồi cũng sẽ ra ở riêng, có riêng tổ ấm và hạnh phúc của nó. Bạn bè chí ở muôn nơi, gặp nhau nơi này rồi lại tạm biệt ở nơi kia. Bạn đời cũng thế, có khi sẽ ra đi trước chính ta không chừng.

Nhưng thật buồn bã thay, những con người đang hiển hiện quanh đây, những tình cảm không lời giải thích. Ta dễ dàng xem ấy là những điều bình thường, những điều hiển nhiên. Ta dành thời gian và tâm sức để chú tâm vào những điều khác, điều xa xôi và mạnh mẽ hơn cho chính mình. Có sai không với điều ấy, khi ta quên mất bên cạnh mình là những ai. Thực ra thì không có sai bao bao, ta đi càng xa, bay càng rộng. Thì bản thân càng rộng mở, càng hiểu hơn về chính mình. Nhưng điều ấy cũng dễ dàng đánh đổi bằng sự hững hờ với những người thân quý ở xung quanh.

Bởi ta sẽ không hay còn bao nhiêu thời gian nữa

Khảo sát trên dường như rất phi thực tế ở tình huống, nhưng bạn đừng nghĩ nhiều về sự phi thực tế ấy. Nếu giả như bây giờ có một tình huống như vậy xảy ra. Bạn sẽ quyết định như thế nào, bạn tìm đến điều gì là đầu tiên? Một niềm vui cá nhân, hay sự sẻ chia với ai đó rằng ta thương họ. Tôi sẽ không đánh giá hay phân tích đúng sai nên cần của điều ấy đâu. Cho nên bạn hãy suy nghĩ thật lòng và thật tâm nhé. Xong bây giờ, trở về với thực tại, liệu bạn có thời gian này, sức lực này. Bạn sẽ thực hiện nó chứ? Một cái ôm, một cuộc trò chuyện xa, hay chỉ đơn giản là một lời rằng ta thương họ?

Bạn thấy đó, chính sự vô thường trên cõi đất trời này, là cơ hội để ta hiểu về chính mình và những gì ta đang có hơn. Nếu bạn đang thương một ai đó, hãy nói đi, biết đâu lại không còn cơ hội. Nếu bạn muốn làm một điều gì đó thật là vui, cũng thử làm xem, sẽ còn nhiều thời gian để bạn nhớ về lần vui này đó.

Nguồn: thienvien

Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn

Bài cũ hơn
Bài mới hơn

post written by:

0 comments: